Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Những Linh hồn Qụa tha ( phần 42 )

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 hoasenhanoi99
 member

 ID 76752
 11/30/2013



Những Linh hồn Qụa tha ( phần 42 )
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Lời trần t́nh của Mr Hạnh cá Ḱnh biển đông

Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng sông nước thuộc tỉnh Ninh b́nh.Sở thích của tôi là bơi lội.Chỉ cần nhảy xuống nước là tôi nhanh nhẹn và hoạt bát hẳn lên như cá gặp nước.
Từ năm mười năm tuổi tôi đă bắt đầu được trưng dụng vào đội tuyển của tỉnh để đi thi đấu giành giải quốc gia rồi.Rất nhiều huy chương vàng , bạc tôi đạt được đă đem vinh quang về cho gia đ́nh và cho quê hương.Năm tôi mười tám tuổi đă lập được một kỷ lục quốc gia ở cự ly bơi một trăm mét.Sau đó tôi vào học tại trường đại học thể dục thể thao quốc gia.Với những thành tích đạt được trong quá tŕnh học tập và phấn đấu , khi tốt nghiệp tôi được giữ lại trường làm giảng viên kiêm huấn luyện viên bơi lội quốc gia.
Đó thật sự là một bước tiến vững chắc trong cuộc đời một con người.Tôi thật sự thấy ḿnh quá may mắn.Đến khi nhà trường có chỉ tiêu cử cán bộ sang nước Cộng ḥa liên bang xô viết để đào tạo th́ tôi lại thêm một lần gặp may được đứng tên trong danh sách đó.
Trước khi đi xa , tôi về quê thắp nén nhang tưởng nhớ tổ tiên ông bà và xin hứa sẽ học hành chăm chỉ để lấy được cái bằng tiến sĩ mang vẻ vang về cho ḍng tộc quê hương.Sau đó tôi qua nhà Bưởi để thông báo cho nàng biết rằng tôi sắp phải đi xa.Bưởi là cô con gái út nhà d́ Tám kế bên nhà cha mẹ tôi.Em kém tôi đúng một con giáp.Ngày bé tôi vẫn thường bế bồng cưng nựng em .Lúc nhỏ nh́n em rất ngộ nghĩnh, trông như một con búp bê Nhật bản với hai con mắt đen ś nhỏ xíu và cặp môi mỏng đỏ chót như tô son.
Tôi xa nhà đi học ,đi thi đấu liên miên .Thoáng chốc chục năm sau trở lại ,em đă thành con gái,đẹp như tiên nữ.Tôi ngỡ ngàng khi biết rằng em rất mến tôi.Nhà mẹ cha em bên ấy cũng đă bóng gió đôi lời muốn tác hợp cho tôi và em lên duyên chồng vợ.Tôi cũng xiêu ḷng , nhưng em c̣n trẻ quá nên tôi cứ lần lữa để thời gian trôi qua chờ em lớn thêm chút nữa .Tôi bây giờ đă ba mươi mấy, em vừa tṛn đôi mươi.Măt đen tṛn, môi hồng chúm nụ.Tôi nh́n em mà thương em quá! Biết tôi đi xa rồi em có chờ đợi được không?
Khi tôi bước vào sân, Bưởi đă ló mặt ra chào.Mắt em đẫm lệ, th́ ra Bưởi đă nghe được ở đâu đó việc tôi sắp sửa đi xa.Nàng chào tôi rất khẽ:
-Anh vào chơi, thày mẹ em đang đợi.
Tôi bật cười chọc nàng:
- Chỉ thày me thôi sao?
Nàng che mặt giấu đi một nụ cười e thẹn trong khi trên cặp mắt đen của nàng lệ vẫn ướt long lanh.Bưởi của tôi đẹp ngay cả khi nàng khóc.Tôi với tay kéo Bưởi lại gần ,đưa bàn tay đàn ông thô ráp lên vuốt ve mái tóc của em rồi nựng:
-Ngoan nào bé con, anh đi rồi anh sẽ trở về , đợi anh về em nhé !!
Bưởi không nói ǵ nàng chỉ chớp chớp đôi mắt rồi cúi đầu giấu đi hai hàng lệ.
Tôi cũng thấy trong ḷng ḿnh rất tệ , nhưng v́ tương lai , v́ cái sĩ diện của thằng đàn ông tôi cương quyết phải ra đi.Chí ít khi trở về tôi cũng thành tiến sĩ , có khác ǵ trạng nguyên ngày xưa đỗ bảng vinh quy.Khi đó , gia tộc tổ tiên , vợ con tha hồ mà danh giá.
Tôi dắt nàng vô nhà tŕnh bày vời thày me nàng về tương lai ngời sáng.Thày me nàng chẳng nói ǵ chỉ nói có một câu:
-Tùy anh tính .
Nói xong thày nàng thở dài cáo mệt bỏ đi nằm.Me nàng ngồi lại an ủi đôi câu:
-Thôi nếu anh đă quyết như thế rồi th́ đi đường mạnh giỏi.Nhớ là khi trở về phải bái tổ vinh quy cho đẹp mặt họ hàng.
Ngập ngừng lúc sau me mới khẽ khàng:
-Tôi nói chuyện này khí không phải anh bỏ qua cho nhé !
Tôi trả lời:
-Có điều ǵ me cứ nói ra đi ạ, con xin nghe theo lời thầy me.
ẤP a ấp úng , húng ha húng hắng ho khan mất một lúc, cuối cùng me cũng nói:
-Nếu anh thực ḷng thương em Bưởi, gia đ́nh chúng tôi chẳng dám than phiền điều chi.Nhưng v́ danh dự của em nó, xin nhà bên ấy làm cho một cái lễ mọn để cho em nó một danh phận mà chạy qua chạy lại khi anh vắng nhà.Anh xem nếu được th́ về bàn với thày me bên ấy qua bên này nói chuyện.
Nói xong me nàng thở phào một cái như thể vừa trút đi một gánh nặng trong ḷng.
Nghe những lời me nàng nói, tôi thấy quả thật ḿnh đă quá vô tâm.Tôi vội đứng lên xin phép được về bên nhà ngay thưa với thày me tôi để tiến hành làm đám hỏi với nàng cho sớm.
Thủ tục được tiến hành nhanh gọn v́ cả hai nhà đều chẳng mấy cầu kỳ và rất thương con.Mới cả mọi người đều biết tôi sắp đi xa phải cần mang theo một chút tiền để pḥng thân cơ nhỡ.
Đêm hôm trước ngày chia tay, tôi và Bưởi ra bờ đê ngồi tâm sự.Ḍng sông Trinh nữ Yên mô quê tôi hiền ḥa chảy xuôi ḍng ra sông cái Ḥang long mới nhập vào làm một.
Ngồi bên nhau nghe tiếng ḍng sông chảy, em tựa đầu vào vai tôi ao ước:
-Ôi ! Em ước anh là con sông cái Hoàng long( tức Rồng vàng), c̣n em chỉ mong được là một nhánh sông Trinh nữ nhỏ chạy qua mấy làng quê rồi đổ cả vào anh.
Bưởi nói như hụt hơi nghe như tiếng em cười mà sao ướt vai tôi lại là nước mắt.Sau này tôi cũng không ngờ người con gái tôi thương đă suốt đời trở thành trinh nữ ( như lới ước của nàng khi chia tay ) v́ mấy mươi năm đằng đẵng đợi tôi về.Chim cá bặt tăm, nàng lâm trọng bệnh rồi qua đời trong phũ phàng cay đắng bởi kẻ bạc t́nh là tôi đă quên mất đường về.
Suốt những cơn mê dài bởi những đớn đau bệnh tật.Trong một lần ngất đi v́ đau đớn tôi đă thấy Bưởi hiện về.Nàng đến bên tôi nhẹ nhàng như làn gió.Aó trắng, khăn trắng và tóc em cũng trắng.Em nói chẳng nỡ trách tôi v́ đă bạc t́nh.Em mong tôi nhanh khỏi bệnh.tôi chưa kịp nói lời nào em đă phất áo bay đi.Liền đó là người anh trai tôi là chiến sĩ, đă hy sinh trong chiến trường Quảng trị.Anh mặc đồ chiến binh. Đi Giày đinh và đội mũ cối.Anh nh́n tôi nói như trăn trối:
- Mày là đồ hèn.Kẻ lừa dối cha ông.Mày đă nói ǵ trước khi rời đi thằng khốn.Nếu mày không biết hối cải để trở về th́ từ nay đừng gọi tao là anh nữa nghe chưa...
Nói xong anh giận dữ quay đầu bỏ đi.
Tôi bàng hoàng , thốt nhiên thoát khỏi cơn đau.Tiếng điện thoại bỗng réo rắt vang lên kéo tôi về thực tai.Đă lâu rồi không c̣n có ai điện thoại tới t́m tôi nữa.Thật quá bất ngờ khi tôi vừa bắt máy,đẫ thấy ở bên đầu dây bên kia một giọng nói rất vui mừng. Thi ra người gọi là bác sĩ Andray bạn của tôi.Andray thông báo cho tôi một cái tin đă giúp tôi như cải lăo hoàn đồng.Một chàng trai trẻ không may gặp nạn vừa mới qua đời.Cha mẹ của chàng trai đồng ḷng hiến tạng.Anh ấy nói tôi phải vào nhập viện ngay để chuẩn bị cho ca phẫu thuật được tiến hành xuôn xẻ.Tôi nghe anh bạn bác sĩ nói xong mà trong ḷng tê tái, cảm giác tựa như tái ông đáo mă.Chẳng c̣n thời gian nữa lên tôi vội vă thu xếp đi ngay.Trong đầu tôi lúc đó cô vợ Tây như không hề tồn tại nên tôi cũng chẳng buồn điện thoại báo tin.Tôi đă đi một ḿnh vào bệnh viện chỉ để lại mấy ḍng chữ cho con trai bé bỏng:
-Ba có việc đi mấy hôm , ở nhà ngoan nghe lời mẹ.Ba về sẽ có quà.
Cuộc phẫu thuật thành công mỹ măn ngoài mong đợi.Tôi như từ cơi chết trở về.
Trong pḥng hồi sức mê man bất tỉnh.Tôi lại thấy Bưởi về bên tôi,nàng vuốt nhẹ vết thương.Môi chúm nụ em thổi vào chỗ đau đang nhức nhối như thời bé thơ được mẹ thổi vào vết xước nơi bàn chân đau khi con vấp ngă.Nàng vuốt tóc tôi th́ thầm về con sông quê hương mùa nước nổi.Sông Trinh nữ cũng bớt hiền ḥa từ lúc tôi đi.Khi hung dữ khi ngầu lên sắc đỏ.Sông đă lấy đi mạng nhiều em nhỏ vẫn thường bơi trên sông thổi sáo thả diều.Bây giờ người ta không c̣n dám ra ḍng sông Trinh nữ tập bơi hay tắm nữa.Cứ mỗi buổi chiều nàng lại ra cuối con đê bên ḍng sông đó để nói cùng sông về nỗi nhớ người thương.Trong mê man tôi nắm lấy tay nàng, nhưng nàng đă biến tan như là chưa tồn tại. Qúa ngạc nhiên tôi gọi tên nàng nhưng đáp lại tôi là lời của những con người khác.
-Đồ bội bạc, kẻ hám danh, mê gái đẹp, mê Tây........Mày sẽ phải trả giá nếu không biết quay đầu trở lại......
Tiếng gào lên trong gió của những hồn ma..Tôi nh́n ra thấy cha tôi , mẹ tôi và họ hàng tiên tổ ,cả thày me Bưởi nữa .Những bóng ma vô h́nh múa may trước mặt tôi rồi nói những lời ǵ nghe không rơ.Bất ngờ có một khuôn mặt của Thày hiệu trưởng hiện ra.Thày trách móc tôi đă phụ công lao thày vun đắp,rồi thày khóc .Tôi thấy rất hối hận trong ḷng.
Bỗng nhiên tôi chợt tỉnh nghe thấy lời bác sĩ mổ cho tôi nói với cô y tá:
-Anh ta sắp tỉnh rồi.Cô chuẩn bị thay băng và rửa vết thương.Tiêm thuốc kháng sinh để pḥng nhiễm trùng.Vết mổ sẽ mau lành thôi.Anh ta sẽ phải tiêm thuốc chống đào thải suốt đời, nhưng ca phẫu thuật nói chung là ổn.
Tôi mở mắt ra nh́n ngơ ngác, cô y tá mỉm cười nhẹ vuốt tóc tôi:
-Ổn rồi, Mr Hanha ạ!Tôi xin chúc mừng ngài.
Nước mắt đă lăn dài trên má tôi hai giọt lệ.Lần đầu tiên trong đời tôi thấy khát khao làm lại.Tôi tự hứa với ḿnh rằng :Cá Ḱnh biển đông thề sẽ trở về nhà.
Chẳng bao lâu sau, vết thương đă lành.Tôi khỏe mạnh như một gă đàn ông tuổi mới ba mươi.Nhưng trái tim tôi đă là của người thất thập dù cho tuổi thật của tôi khi ấy mới tṛn năm mươi.Bưởi của tôi đă bỏ đi rồi.Nàng ra đi ở tuổi ba mươi mốt, khi tóc nàng đang xanh.Mắt môi nàng trinh khiết , nàng để dành cho tôi . Khi qua đời nàng vẫn c̣n là Trinh nữ như tên một ḍng sông nhỏ chảy qua ba xă Yên thanh, Yên mạc và Trinh nữ thuộc huyện Yên mô tỉnh Ninh b́nh.
Tôi thấy ḷng sám hối.Tôi thấy cần chuộc tội.Trong một lần họp hội đồng hương, tôi đă may mắn gặp được một nhà nữ ngoại cảm tuổi đời c̣n rất trẻ.Nhà ngoại cảm nói về tôi chẳng trật một câu nào.Tôi thấy vô cùng sợ hăi khi nghe nhà ngoại cảm nói về hồn ma của người anh trai liệt sĩ hiện c̣n đang thất lạc ở chiến trường Quảng trị. Và thế là đức tin của tôi bỗng nhiên thấy cần phải nghe theo lời chỉ dẫn của nhà nữ ngoại cảm này.Tôi thu xếp tiền bạc ngay lập tức trở vè quê hương sau nhiều năm xa cách.
Mọi người chào đón tôi h́nh như khá bao dung.Chắc tại nghe tin tôi từ cơi chết trở về nên ân oán cũng được xóa nḥa đi quá nửa.
Việc đầu tiên tôi cần làm là ra thăm mộ tổ tiên ông bà và qua thăm Bưởi.Mộ của em là mộ người con gái tôi thương.Tiếc thay nơi tôi đi chẳng phải chiến trường mà ngày trở về mồ em cỏ đă lên xanh.Tôi quỳ xuống lạy em ba lạy xin em thứ lỗi cho tôi.Khi tôi rời đi, cỏ may níu bước như hôm nào tôi cùng em dạo gót ở bờ đê ,cùng lắng nghe tiếng ḍng sông Trinh nữ chảy lững lờ xuôi về con sông cái Hoàng Long, mà tôi thấy ḷng đau như cắt.Tôi Thầm gọi tên em, xin hẹn em kiếp khác được làm chồng của em cho trọn vẹn trước sau.
Từ sau chuyến trở về đó tôi đă trở thành người khác.Hài cốt của anh trai tôi đă được t́m về.Không biết anh có chịu tha thứ cho tôi v́ những ǵ tôi đă làm trong quá khứ.Phản bội lời thề sẽ trở về vinh quy bái tổ.Gái đẹp, rượu Tây đă che mờ mắt tôi tới mấy mươi năm. Bây giờ tôi trở về cố hương th́ đă thân tàn ma dại.May mà tôi c̣n có phúc của tổ tiên ông bà để lại và cả Bưởi đă phù hộ cho tôi.Nên cái mạng tôi c̣n giữ được đến bây giờ.Để trở về dù xác thân đă mang nhiều tội lỗi.Bây giờ tôi đă thành tâm sám hối.Nhất nhất nhà nữ ngoại cảm nói ǵ tôi cũng nghe theo như để chuộc lại phần nào những điều tôi đă sai lầm trong quá khứ.Nam mô a di đà phật ...xin cho con một chút an lành.
Tôi ăn chay vào ngày mồng một và những hôm rằm.Nhưng ngủ chay th́ tôi không dám hứa v́ từ sau ngày thay hai quả thận tôi đă trở lên mạnh mẽ vô cùng.Chắc bởi thận của chàng trai trẻ tuổi mới đôi mươi nên sự đ̣i hỏi về sinh lư là một điều không tránh khỏi.Cô vợ Tây của tôi giờ đă có người đàn ông khác.Tôi cũng t́m cho ḿnh một người phụ nữ Việt nam.Nàng cũng dở dang một lần v́ chồng cũ của nàng đă mất trong một tai nạn giao thông.Thế là hai chúng tôi gắn kết lại với nhau thành một cặp.Ở cái xứ sở đông âu này ,như thế cũng được coi là Hạnh phúc .Nàng không đ̣i hỏi nhiều, tôi cũng không bắt nàng phải sinh thêm con cái làm ǵ cho nặng nhọc.Tiền của nàng kiếm được là của riêng nàng , tôi chẳng quan tâm và nàng đối với tôi cũng vậy.
Sự thực th́ tất cả những ǵ bây giờ tôi có thể làm được cũng chỉ là một chút tâm linh cho quê nhà, thày me và cho Bưởi.C̣n tôi, tuy là đứa con trai duy nhất c̣n sống ở trên đời trong họ mạc, nhưng tôi lại không thể trở về theo đúng nghĩa.Mà mỗi năm tôi chỉ về VIỆT NAM được một tháng mà thôi.V́ cái bệnh của tôi tuy đă chữa khỏi được rồi, nhưng hàng năm vẫn phải tiêm rất nhiều thuốc chống đào thải.Mà thuốc này lại tiêu tốn khá nhiều tiền , nếu ở Việt nam tôi sẽ không kham nổi.Ở nước Nga việc điều trị căn bệnh của tôi được miễn phí hoàn toànm nên suốt quăng đời c̣n lại của cuộc đời ḿnh, tôi chỉ có thể sống ở nước Nga mà thôi.Đó thực sự là điều khiến cho tôi đau đớn nhất.
Hôm nay đă là mồng một âm lịch rồi , để tôi sửa soạn đồ lễ thắp lên bàn thờ tiên tổ mà tôi đă dày công xin rước từ Việt nam qua đây một nén nhang:
-Con nam mô a di đà phật, con lạy chín phương trời, con lạ mười phương phật....Xin trời phật chứng giám cho ḷng thành của con..............



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network